SỰ KHIÊM NHƯỜNG
Linh mục Phêrô NGUYỄN KIM THĂNG
CHÚA NHẬT XXII TN.
“Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 14, 11).
Chúa Giêsu rất ưa thích khiêm nhường, và Ngài cũng là một gương mẫu cho chúng ta.
Ngài là một vị Thiên Chúa quyền năng, nhưng Ngài đã hạ mình như chúng ta..
Là bậc thầy trong thiên hạ, lại quì xuống rửa chân cho các đệ tử.
Chỗ của Người là “chỗ nhất” trên trời cao, nhưng lại chọn “chỗ cuối” dưới chân con người.
Chúa Giêsu tự hạ mình xuống như thế: không phải là để được tôn lên.
Người khiêm nhường đến tự huỷ như thế, cũng là để phục vụ con người đến hết mình, và để yêu thương họ cho đến cùng.
Vì thế, khiêm nhường để gây chú ý, để được tiếng khen, để được tôn lên, mà không nhằm phục vụ, yêu thương thì chỉ là kiêu ngạo trá hình mà thôi.
Có thể nói, khiêm nhường như Chúa dạy, chính là “tự nhận mình là không và Chúa là tất cả”,
Chỉ có những ai hạ mình xuống như thế mới đáng được Chúa tôn lên.
Thánh Giuse đã khiêm nhường phục vụ, yêu thương Đức Mẹ và Đức Giêsu tại quê nghèo Nadarét, nên đã được tôn làm cha nuôi Chúa Cứu Thế.
Đức Maria đã khiêm nhường nhận mình là nữ tì của Thiên Chúa, để suốt đời phục vụ chăm lo cho Con Chúa Trời, nên đã được tôn làm Mẹ Thiên Chúa.
Noi gương Chúa biết bao con người đang âm thầm xả thân cho đồng loại, họ khiêm nhường làm những công việc dơ dáy hôi tanh, để chăm sóc cho những người phong cùi lở loét, những bệnh nhân nan y bất trị, những người hấp hối nhặt được từ đường phố, những trẻ em nghèo đói, thương tật trong các nước chiến tranh.
Có thể chúng ta thực thi việc bác ái cho anh em chỉ vì vụ lợi, vì khoe khoang, vì muốn hơn người, vì trách nhiệm hay vì phần thưởng.
Nhưng sự trao ban đích thực chính là trao ban vì yêu thương. Thánh Gioan viết: “Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã trao ban Con Một Người” (Ga 3, 16).
Chỉ những ai trao ban vô vị lợi, trao ban vì yêu thương, trao ban chính bản thân mới trờ nên giống Thiên Chúa.
Lạy Chúa, Chúa thương những kẻ khiêm nhường, vì họ luôn nhận mình yếu hèn và chỉ cậy dựa vào Chúa mà thôi.
Xin Chúa dạy chúng con biết khiêm nhường mà phục vụ, dấn thân và trao ban mà không mảy may tính toán. Amen
22. Almindelige søndag
Ydmyghed
“Enhver, som ophøjer sig selv, skal ydmyges, og den, der ydmyger sig selv, skal ophøjes”.
Jesus foretrækker ydmygheden, og han er også et eksempel for os.
Han er en magtfuld Gud, men Han ydmygede sig selv, så han blev som os.
Som mesteren blandt alle mennesker, bøjede han sig ned på sine knæ og vaskede fødderne på sine disciple.
Han bor på det “ypperste sted” i himlen, men han vælger det “ringeste sted” blandt menneskene.
Jesus ydmygede sig selv, han ville ikke være ophøjet.
Han er så ydmyg, for at tjene menneskene og for at elske dem til det sidste.
Det er ydmygende at få opmærksomhed, at blive kendt for sin fortjeneste og at blive ophøjet, når kærligheden bare dækker over arrogance og ikke er sandt tjenende.
Vi kan sige, ydmyghed, som Jesus lærte, er “vi er ingenting, og Gud er alt,”
Kun de, der gerne ydmyger sig fortjener at blive ophøjet af Gud..
Josef ydmygede sig og tjente Maria og Jesus i Nazareth, så han blev kaldt Kristus’ adoptivfar.
Maria sagde, at hun var Herrens tjenerinde for at tjene og drage omsorg for Guds søn, så hun blev respekteret som Guds Moder.
At efterligne Gud er at vide, hvordan mennesker stille og roligt dør for andre. De ydmyge gør det beskidte arbejde for at pleje spedalske, patienter med uhelbredelige sygdomme, fattige og svagelige børn i krig.
Vi udfører kun velgørende arbejde for profit, for at prale, for at være bedre end andre, eller for belønning.
Men den, der virkelig giver, er den, der giver ud af kærlighed. Johannes skrev: “For således elskede Gud verden, at han gav sin enbårne søn« (Joh 3, 16).
Kun den, der uselvisk giver, giver af kærlighed, giver sig selv, og han skal være som Gud.
Herre, du ønsker at ydmyge menneskene fordi de i deres svaghed skal stole på Gud, på dig, alene.
Herre, lær os i ydmyghed at arbejde for andre og uden beregning tjene dig. Amen