CHÚA NHẬT 05 MÙA CHAY A
Tai họa ngày 11 tháng 09 năm 2001 trên đất Mỹ đã trở thành một nỗi ám ảnh đối với mọi người. Trong phút chốc, hai tòa tháp chọc trời đổ sập xuống, trở thành ngôi mộ khổng lồ chôn vùi mấy ngàn sinh mạng
Ngôi mộ không chỉ hiện hữu từ khi toà tháp đôi đổ xuống. Trước đó ngôi mộ đã hiện diện trong trái tim của những người khủng bố.
Như thế, ngôi mộ không chỉ xây bằng gạch đá. Nó được xây bằng những lực lượng chết chóc như sự hận thù, sự áp bức, sự độc ác… Ngôi mộ không chỉ chôn vùi sự sống. Nó chôn vùi cả niềm tin, cả niềm hy vọng.
Nhưng hôm nay, Chúa Giêsu đã dõng dạc mở cửa mộ và truyền cho người chết chỗi dậy bước ra. Việc Chúa Giêsu mở cửa mộ cho Lagiarô mở ra những chân trời mới cho đời sống con người.
Khi mở cửa mộ, Người đã mở cánh cửa sự sống. Thông thường, ngôi mộ là vương quốc của tử thần. Cửa mộ là cửa mở vào thế giới chết chóc. Nhưng hôm nay, Chúa Giêsu đã mở cửa mộ để Lagiarô không phải bước vào sự chết nhưng bước vào sự sống. Khi mở cửa mộ, Người phá tan Thần Chết. Khi tháo những dải băng liệm cuốn quanh thân thể Lagiarô, Người giải phóng ông khỏi dây trói ràng buộc của tử thần.
Khi mở cửa mộ, Người đã mở cánh cửa niềm tin. Trước đó, niềm tin của Mácta chỉ là một niềm tin mơ hồ. Nhưng sau khi thấy Lagiarô sống lại, niềm tin của bà trở nên cụ thể, sống động và vững vàng. Trước đó, nhiều người Do thái chưa tin vào Chúa Giêsu. Nhưng sau khi được chứng kiến Lagiarô từ cõi chết sống lại, họ không thể nào không tin.
Khi mở cửa mộ, Người mở ra cánh cửa niềm vui. Ngôi mộ bao giờ cũng gợi lên nỗi buồn. Buồn ly biệt. Buồn mất mát. Buồn thất bại. Nhưng khi Lagiarô bước ra, cả một trời vui. Đám tang bỗng biến thành đám hội. Lời chia buồn đổi thành lời chúc mừng. Thiên Chúa đã biến tang tóc thành niềm vui. Niềm vui ấy trọn vẹn.
Khi mở cửa mộ, Chúa Giêsu mở cánh cửa hy vọng. Thiên Chúa đến biến đổi con người. Con người không còn bị giam hãm trong sự chết, nhưng được sống trong cõi sống. Con người không sinh ra để chết đi nhưng để sống vì Chúa là “sự sống”, “ai tin sẽ sống đời đời”.
Trong mỗi người chúng ta có nhiều nấm mộ. Chúng ta bị giam hãm trong những nấm mộ tội lỗi, gian tham, ích kỷ, bất công, đam mê, ghen ghét hận thù, nghèo đói, thất học… Có những nấm mộ kiên cố, tự sức mình không thể phá nổi. Ta hãy xin Chúa đến mở những cửa mộ, lăn những tảng đá đè nặng đời ta, để ta được sự sống dồi dào của Chúa nuôi dưỡng. Đồng thời, ta cũng phải tiếp tay với Chúa, phá đi những nấm mộ vây bọc anh chị em chúng ta, để mọi người được sống và sống dồi dào như lòng Chúa mong ước.
Amen.
5. Søndag i Fasten A
Jesus åbnede graven
Den 11. september 2001, da katastrofen ramte amerikansk jord, er blevet en besættelse for alle. På et øjeblik kollapsede to skyskrabere og blev til en gigantisk grav med tusindvis af mennesker.
Graven var der ikke kun, da de to tårne faldt. Der var allerede grave i hjerterne på terroristerne.
Således er graven ikke kun bygget af mursten og sten. Den blev bygget af kræfter som had, undertrykkelse, grusomhed … der blev ikke kun begravet liv, men også tro og håb.
Men i dag åbnede Jesus højlydt døren for en grav, og sagde: rejs dig op og gå ud. Jesu åbning af Lazarus’ grav åbner nye horisonter for menneskers liv.
Da Jesus åbnede graven, åbnede han døren til livet. Graven er dødsriget. Når vi åbner døren til graven, kommer vi ind i dødsriget. Men i dag åbner Jesus døren, og Lazarus træder ind i livet igen. Da Jesus åbnede graven, brød han Dødens magt. Da de fjernede båndene, der var svøbt omkring Lazarus’ krop, befriede de ham fra båndene til døden.
Da Jesus åbnede graven, åbnede han døren for en ny tro. Tidligere var Marthas tro kun en vag tro. Men efter at have set den opstandne Lazarus, bliver hendes tro konkret, levende og stærk. Tidligere var der ikke mange jøder, der troede på Jesus. Men efter at have set Lazarus opstå fra de døde, kan de ikke gøre andet end at tro.
Da Jesus åbnede graven, åbnede han døren for glæden. Graven vækker altid sorg. Sorg, fordi vi ikke ser hinanden mere, fordi vi har lidt tab, fordi vi savner. Men da Lazarus kom ud, var det en guddommelig glæde. Begravelsesfølgets sorg bliver pludselig forvandlet til muligheder, bevægede udveksler de hilsner. Gud vender sorg til glæde. Glæden var fuldstændig.
Da Jesus åbnede graven, åbnede han døren for håb. Gud kom og omdannede mennesker. De er ikke længere fængslet i døden, men til at leve i livets verden. Mennesker er ikke født til at dø, men for at leve, fordi Gud er “livet”, “den, der tror på ham vil have evigt liv.”
I hver af os er der en grav. Vi er fanget i alvorlig synd, grebet af egoisme, uretfærdighed, lidenskab, jalousi, had, fattigdom, manglende uddannelse … Det er en alvorlig, permanent tilstand, og en selvstændig indsats alene kan ikke ændre den. Jeg beder Herren om at åbne graven, rulle kampestenen væk fra vores liv, så vi kan have et liv i overflod næret af Gud. Samtidig er vi også nødt til at samarbejde med Gud, så vi ødelægger graven, der omgiver os og vore brødre og søstre, så alle kan leve et liv i overflod, som Gud ønsker,
Amen.
Linh mục Phêrô Nguyễn Kim Thăng