GẶP CHÚA
Linh mục Phêrô NGUYỄN KIM THĂNG
CHÚA NHẬT XXXI THƯỜNG NIÊN C
Thánh Luca mở đầu câu chuyện, ông Dakêu được mô tả là kẻ tội lỗi: Ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có – Cuối câu chuyện, ông thay đổi hẳn: phân phát tài sản cho người nghèo và đền bù những thiệt hại đã gây cho người khác.
Có hai nhân tố tạo nên sự thay đổi đó:
- Điều đầu tiên đến từ chính Dakêu: “tìm cách xem” mặt Chúa Giêsu, “chạy tới phía trước”, “leo lên một cây sung để xem Chúa Giêsu”.
- Thứ đến là từ Chúa Giêsu: Ngài “nhìn lên” ông, Ngài gọi ông “xuống mau đi”, Ngài đưa đề nghị đến nhà ông “Hôm nay tôi phải ở lại nhà ông”. Chúa Giêsu còn tự giới thiệu là “Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất”.
Thiên Chúa không những tế nhị, dịu dàng, và nhân từ; Người còn khoan dung, tha thứ và yêu thương những con người tội lỗi.
Ông Gia kêu là một trưởng ty thuế vụ thành Giêricô, một người giàu có vì bất chính. Ông bị liệt vào số những kẻ tội lội, bị từ chối và khinh bỉ. Chúa Giêsu không nhìn ông bằng con mắt ấy, Người ngước nhìn ông đang ngồi trên cây sung; một cái nhìn thân thiện, nhân từ như không thấy tội gì trong ông. Chính cái nhìn yêu thương ấy đã khiến ông nhìn lại chính mình và quyết tâm đổi mới.
Người nói với ông: “Này Giakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” (Lc 19, 5). Hạnh phúc quá bất ngờ: Người không chỉ biết ông đang ở trên cây mà còn biết cả tên ông. Người muốn đến thăm và ở lại nhà ông. Ông chỉ có một ao ước nhỏ nhoi là được nhìn thấy Người, nhưng Người lại cho ông cả một ân huệ lớn lao vượt quá lòng ông mong ước.
Đôi mắt tâm hồn ông đã bừng sáng, ông không chỉ thấy một con người bình thường trước mặt, nhưng còn thấy Người chính là Đấng ban ơn cứu độ, đầy lòng nhân từ và xót thương. Ông không còn thấy tiền bạc là tất cả nhưng ông thấy cần chia sẻ. Ông đã quá vui mừng hứa với Chúa: “Thưa Ngài, này đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo, và nếu tôi đã cưỡng đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn” (Lc 19, 8). Và Chúa chỉ chờ có thế, để nói với mọi người: “Ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Ápraham” (Lc 19, 9). Ông Giakêu đã được thứ tha để được nhận lại làm con cái Ápraham, con cái của lòng tin, con cái của Thiên Chúa.
Và chắc chắn, ông ngồi đồng bàn với Chúa Giêsu, trong bữa tiệc sau đó. Chắc chắn, ông Gia kêu không còn giàu có như trước nữa, nhưng ông sẽ hạnh phúc hơn nhiều.
ÔBACE,
Chúng ta đang bước vào tháng cuối cùng của Năm Thánh Lòng Thương Xót. Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng: Có rất nhiều người cần chúng ta nhìn họ với cái nhìn của Chúa. Có rất nhiều người mong chúng ta ghé thăm.
Xin cho chúng ta một tấm lòng khoan dung như Chúa, và một tâm hồn quảng đại như Giakêu, để cả thế giới này trở nên con cái Ápraham, và được hưởng nhờ ơn cứu độ của Chúa. Amen.
31. Almindelige søndag C
At møde Gud
I Lukas begynder historien med, at Zakæus blev beskrevet som en synder: Han var overtolder, og han var rig – men i slutningen af historien er han helt ændret: Hvad han ejer, giver han til de fattige, og hvis han har presset penge af nogen, giver han det firedobbelt tilbage.
Der er to ting, der er årsag til ændringerne:
- Den første ting kommer fra Zakæus: “Han ville gerne se, hvem Jesus var” …. “Så løb han i forvejen og klatrede op i et morbærfigentræ for at få Jesus at se.”
- Den anden ting kommer fra Jesus: Jesus så op og sagde: »Zakæus, skynd dig at komme ned! I dag skal jeg være gæst i dit hus.« Jesus præsenterede sig også som “Menneskesønnen er kommet for at opsøge og frelse det fortabte”.
Gud er ikke kun følsom, blid og kærlig; Han er også tolerant, tilgivende og elsker synderen.
Zakæus er overtolder i Jeriko, en velhavende mand som opfører sig forbryderisk. Han blev regnet for en synder, afvist og foragtet. Men Jesus ser ikke Zakæus sådan. Jesus så op og så, at Zakæus sad i figentræet; en venligt udseende og kærlig mand, der ikke lignede en forbryder. Det kærlige blik gjorde, at Zakæus så på sig selv med fornyet beslutsomhed.
Jesus fortalte ham: »Zakæus, skynd dig at komme ned! I dag skal jeg være gæst i dit hus.« (Luk 19, 5). Det var en uventet lykke: Jesus kunne ikke vide, at han sad i træet, men han kendte også hans navn. Jesus ønsker at besøge og bo i Zakæus’ hus. Zakæus havde bare et lille ønske, at se Jesus, men Jesus gav ham en stor ting, der overskred hans hjertes ønske.
Zakæus’ øjne var som glødende hjerter, så han ikke bare så en almindelig mand foran sig, men ham, der er giveren af frelse, kærlighed og barmhjertighed. Han synes ikke længere, at penge er alt, men han finder det nødvendigt at dele. Han var så grebet, at han gave et løfte til Gud: »Se, Herre, halvdelen af, hvad jeg ejer, giver jeg til de fattige, og hvis jeg har presset penge af nogen, giver jeg det firedobbelt tilbage.« (Luk 19, 8). Og Jesus venter bare på, at fortælle til folk: »I dag er der kommet frelse til dette hus, fordi også han er en Abrahams søn.« (Luk 19, 9). Zakæus var ivrig efter at få tingene tilbage til Abrahams børn, børn af tro, Guds børn.
Og helt sikkert sad han bagefter til bords med Jesus. Zakæus var ikke længere rig som før, men meget gladere.
Kære brødre og søstre
Vi er på vej ind i den sidste måned i det Hellige Barmhjertighedens År. Dagens evangelium minder os om, at: Der er mange, der har brug for os til at se dem med Guds øjne. Der er mange mennesker, der ønsker, at vi besøger dem.
Giv os et hjerte som en tilgivende Gud, og en gavmild sjæl som Zakæus’, så hele verden bliver Abrahams børn, og modtager Guds frelse. Amen.